Tống Nghi đã tìm kiếm Trì Tiểu Thiên một thời gian rồi, cậu ta tìm trên diễn đàn trường mới phát hiện Thẩm Túng là chú út của Trì Tiểu Thiên, cậu ta chưa bao giờ nghĩ ân nhân của mình lại có quan hệ gần gũi với Trì Tiểu Thiên như vậy. Trì Tiểu Thiên gầy đi, trên tay xuất hiện nhiều vết thương nhỏ vụn.
Cậu thiếu gia nhỏ bỏ trốn chịu không ít khổ sở.
Buổi trưa, không có nhiều người xếp hàng: "Ăn cơm trưa chưa?"
Trì Tiểu Thiên không ngờ Tống Nghi sẽ hỏi điều này, đầu óc còn chưa phản ứng kịp, cơ thể đã thành thật lắc đầu, Tống Nghi chen vào quầy thu ngân, cậu ta bảo Trì Tiểu Thiên đi sang ngồi một bên, đẩy thanh sô cô la qua: "Ăn cái này lót dạ trước đi, lát nữa tôi đưa cậu đi ăn cơm."
Cậu ta từng làm thêm, từng thu ngân, chàng trai đẹp mắt, khí chất cao quý động tác còn thuần thục hơn cả Trì Tiểu Thiên.
Trì Tiểu Thiên ôm thanh sô cô la có chút luống cuống, cậu cúi đầu, vẻ mặt hơi ngơ ngác, Tống Nghi tranh thủ bóc sô cô la đút cho cậu, ngón tay cậu ta có nhiệt độ hơi thấp hơn người thường, giọng nói hơi lạnh lẽo dịu dàng, cuối cùng xoa xoa đầu Trì Tiểu Thiên: "Đợi tôi một chút nữa."
Trì Tiểu Thiên lại muốn khóc, thật ra gan cậu cũng không lớn lắm, càng không thể gọi là kiên cường, yếu ớt như một tờ giấy, Tống Nghi là tất cả sự dũng cảm cô độc mà cậu dốc hết vào đời này. Cậu len lén nhìn Tống Nghi, phát hiện cũng có người đang lén nhìn Tống Nghi - thật ra Tống Nghi rất ưu tú.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play