Ôn Nịnh căn bản không nghĩ đến, nàng ở Cảnh Nhân Cung nói chuyện lại bị Thái tử điện hạ nghe hết. Nàng chủ động biểu hiện tình ý chân thành, vẻ ngoài thánh khiết tinh khiết, đồng thời an ủi Phong Ý nhân, kể hết chuyện về việc làm rể.
Nàng nghĩ đến lúc đó Phong Ý nhân kinh sợ đến mức không tin nổi, không khỏi bĩu môi. Nếu không phải ở Cảnh Nhân Cung, nàng nhất định không nói chuyện làm rể ra, nhiều nhất chỉ an ủi Phong Ý nhân rằng Phong gia không có chuyện gì, dù mặt mũi hắn có thế nào cũng không tới mức bị tướng quân phủ chửi mắng cơm ăn không nổi.
Dĩ nhiên, điều này cũng không khả thi. Nàng định dưỡng trai lơ, đồng thời cũng muốn chọn người thân thế trong sạch, thoải mái tự do.
Một bên đi theo Tố Tâm không hiểu trong đầu cô nương đang nghĩ gì quá nhiều, liền nói: “Quận chúa ra muộn chút nữa là nô tỳ phải đi thỉnh Thái tử điện hạ.”
Ôn Nịnh nói: “Đi cũng được, ta còn có thể mau chóng thoát thân.”
Tố Tâm mặt biến sắc, lo lắng nói: “Hoàng hậu nương nương có làm khó ngài không?”
Ôn Nịnh lắc đầu, nhỏ giọng đáp: “Ta căn bản chưa từng thấy Hoàng hậu, chỉ gặp Phong Ý nhân thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play