Ôn Ninh cúi đầu nhìn vết bầm trên đầu gối trông thì ghê gớm nhưng thực ra đã hết đau từ mấy hôm trước. Chỉ là vết bầm ấy mãi vẫn chưa tan, sắc xanh tím lặng lẽ tồn tại như thể cố chấp không chịu rút lui.
Tố Tâm đã vài lần giúp nàng thoa thuốc, mỗi sáng mỗi tối đều không sót, chỉ là da dẻ Ôn Ninh quá mỏng manh, bôi nhiều thuốc lại khiến da ngứa rát, khó chịu. Thế nên đành để mặc vết thâm ấy từ từ nhạt dần theo thời gian.
Ôn Ninh cũng chẳng để tâm. Dù gì cũng chỉ là vết bầm ở đầu gối, váy dài phủ kín, người khác có muốn nhìn cũng chẳng thấy. Hơn nữa không đau, không trầy xước, càng không để lại sẹo, nàng liền bỏ qua.
Lúc này, nàng đang nghĩ đến chuyện vào thư các của Thái tử.
Chỉ còn khoảng mười ngày nữa là hầu gia sẽ tiến cung đón nàng, nàng muốn trước đó đi thêm vài lượt đến thư các. Dù Thái tử điện hạ đã đích thân hạ miệng vàng lời ngọc với Hoàng thượng cho nàng được phép đến đọc sách, lời đã ra từ kim khẩu hẳn sẽ không đổi ý, nhưng nàng vẫn muốn tự mình bày tỏ chút thành ý. Hơn nữa, đây cũng là cơ hội để nàng đến gần Lục Cảnh Dương hơn.
Ôn Ninh chống cằm trầm ngâm hồi lâu, sau đó mới đứng dậy vào phòng tìm đồ.
Tư Hồng Các chỉ có mình nàng ở nên tầng trên được dùng để cất những rương đồ nàng mang từ Bắc Cương về. Trong đó chứa rất nhiều thứ, lần trước khi dâng đoản đao lên cho Hoàng thượng, nàng cũng chỉ mới dọn ra vài rương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play