Ôn Ninh vừa nói đến đó, Sở Chiếu Hành liền lập tức quay sang nhìn nàng.
Hắn lo Nhân Nhân sẽ nhớ lại chuyện cũ, lòng sinh thương cảm, bèn vội vàng muốn tìm cách chuyển chủ đề, không để nàng nghĩ thêm.
Thế nhưng Ôn Ninh lại chẳng mấy bận tâm. Ở kiếp trước, nàng đã sớm chấp nhận sự thật cha mẹ song thân đều đã khuất. Dù thỉnh thoảng nhớ lại có chút xót xa, nhưng cũng không đến mức hễ nhắc là đau lòng rơi lệ.
Nàng nói:
“Chỉ là ta với Vương gia cũng không thân thiết gì. Khi đó ta còn nhỏ, Bắc An Vương thân hình cao lớn, uy phong lẫm liệt, ta thấy liền sợ, vừa nhìn thấy đã tránh đi.”
Sở Chiếu Hành chưa từng gặp Bắc An Vương. Theo lệ, mỗi năm năm Bắc Cương sẽ dâng tấu một lần. Lần trước vì Hoàng thượng thân chinh đến Bắc Cương nên Bắc An Vương mới không vào kinh.
Nhưng hắn cũng từng nghe huynh đệ trong quân nhắc đến Bắc An Vương, nói người ấy sức vóc phi phàm, oai phong lẫm liệt. Dân phong Bắc Cương vốn cứng cỏi, nếu không có thân thể ấy, e rằng khó lòng trấn áp nổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT