Trên đường quay về Tư Hồng Các Ôn Ninh thẫn thờ suy nghĩ cố đoán xem lý do vì sao Hoàng hậu vội vã muốn gặp nàng. Hôm nay nàng được Hoàng thượng đích thân ôm tiến cung, tin tức này hẳn đã sớm lan truyền khắp trong cung. Không chỉ là Hoàng hậu sợ là ai trong cung cũng đều muốn gặp mặt nàng chỉ là chưa có lý do chính đáng mà thôi.
Lục Cảnh Dương chịu ra mặt vì nàng hẳn cũng vì nguyên nhân này. Ôn Ninh rũ mắt trong lòng âm thầm hiểu rõ: được Hoàng thượng sủng ái chính là như vậy dù chỉ biểu hiện ra một chút thiên vị cũng đủ để cho người trong cung đối xử với nàng khác hẳn, ngay cả Thái tử điện hạ cũng không ngoại lệ.
Nếu không chuyện nhỏ như nàng thì làm sao lọt nổi vào mắt xanh của Lục Cảnh Dương. Buổi tối vào lúc rửa mặt Ôn Ninh cảm thấy hai chân ê ẩm, mỏi nhừ. Trước khi đi vào giấc ngủ, Tiểu Đào cố ý dùng khăn ấm chườm qua chườm lại cho nàng rồi tỉ mỉ xoa bóp một hồi. Không nghĩ tới ngày thứ hai, hai chân vẫn bủn rủn khiến nàng suýt nữa thì ngã khỏi giường.
Chuyện đầu tiên nàng cần phải làm là đến Cảnh Nhân Cung thỉnh an, nhìn thấy nàng Hoàng hậu sắc mặt liền không vui. Nếu không phải thái y đã xác nhận bà ta còn tưởng nàng đang giả bệnh liền khó chịu đuổi nàng về.
“Một nha đầu từ Bắc Cương đến mà lại yếu ớt hơn cả Cô nương nhà lành ở kinh thành. Đi đứng mấy bước đã không xong chẳng lẽ sau này bổn cung còn phải cho kiệu khiêng nàng ta đến đây thỉnh an bổn cung?”
Lão ma ma bên cạnh khẽ cười:
“Dù sao ba năm ngày là hết đến lúc đó xem thử nàng ta còn có thể giở trò được bao lâu? Lần sau nàng ta tời thì lão nô sẽ cho nàng ta chờ ngoài điện lâu hơn một chút cũng coi như là giúp nương nương xả giận.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT