Chuyện này cứ thế trôi qua một cách nhẹ nhàng.
Ôn Ninh thở phào một hơi thật dài, trong lòng vẫn còn thấp thỏm. Thái tử Lục Cảnh Dương so với nàng tưởng tượng còn khó tiếp cận hơn nhiều, chỉ cần một chút sơ suất thôi, có thể bị hắn gạt bỏ ra ngoài ngay lập tức.
Nàng dè dặt suy nghĩ lại một lượt tâm tư của Thái tử điện hạ, tự an ủi rằng có lẽ vì mình kịp thời nhận sai và làm lành đúng lúc nên mới xoay chuyển được tình thế. Ai mà chẳng thích người ngoan ngoãn nghe lời nhất là kẻ đứng trên người.
Nghĩ vậy, Ôn Ninh âm thầm lẩm bẩm trong bụng nhưng lúc Lục Cảnh Dương nhìn qua, nàng lập tức làm ra vẻ vô tội, cụp mắt xuống không nói một lời. Nàng ngồi trên kệ sách, ở vị trí vừa vặn lọt vào tầm mắt Lục Cảnh Dương. Đôi mắt đỏ hoe, môi hơi mím lại, trông đáng thương vô cùng.
Lục Cảnh Dương nhìn mấy lần, cuối cùng giơ tay ra hiệu bảo nàng lại gần.
Ôn Ninh đi vòng qua án thư, ngoan ngoãn bước tới bên cạnh hắn. Lúc mí mắt bị hắn chạm nhẹ, nàng theo bản năng nhắm mắt lại, chỉ nghe thấy Lục Cảnh Dương hỏi:
“Có đau không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play