Đêm khuya, canh ba yên tĩnh. Tư Hồng Các lặng lẽ không một tiếng động, các cung nữ đã nằm nghỉ trên sập từ lâu rồi.
Ôn Ninh nhẹ nhàng bước ra khỏi tẩm điện, nàng rất sợ tối, may là trong điện còn thắp hai ngọn đuốc, ánh sáng mờ nhạt đủ để nàng đi cẩn thận từ tẩm điện đến đại môn.
Khi đến gần cửa điện phía trước, Ôn Ninh hơi dùng lực đẩy cửa điện triều nội, rồi khẽ khẽ, nhẹ nhàng lách mình ra ngoài. May mà tối nay trăng sáng, sao thưa, không cần đốt đèn cũng đủ sáng.
Ôn Ninh bị gió thổi lạnh, co rúm người lại, dù lạnh nhưng nàng không ngại, bay thẳng về phía Tây Nam chạy đi, không đi đường nhỏ mà từ đại đạo đi thẳng, vì Tư Hồng Các cung nhân đều đã ngủ, chỉ có canh gác ở cửa chính bên ngoài.
“Minh Ngọc, ở đây!”
Ôn Ninh nghe tiếng gọi liền quay lại, thấy một bóng người lén lút nép vào góc tường.
Nàng chạy nhanh lại, đáp: “Lục Hoán!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play