“Đại ca!”
Ôn Ninh hô lên một tiếng, hoang mang, rối loạn quay lại, nhìn Lục Cảnh Dương nói: “Thái tử ca ca, đại ca chỉ đang chơi đùa với ta thôi.”
Giọng nàng vội vàng, nét mặt hoảng loạn, khi Sở Chiếu Hành bị nội vệ bắt trong chớp mắt, cả người nàng căng thẳng, trong mắt ứa nước, nàng năn nỉ: “Thái tử ca ca, ta sẽ không rời cung, ta vẫn ở trong cung, người thả đại ca đi được không?”
Thanh âm của Ôn Ninh run run, nhưng nàng không ngăn được nội vệ đưa Sở Chiếu Hành đi. Sắc mặt Lục Cảnh Dương tối sầm, không rõ ý nghĩ, dù đã dùng mọi cách, hắn vẫn chưa thể khiến Nhân Nhân gật đầu đồng ý quay về cung. Hiện giờ chỉ có Sở Chiếu Hành bị bắt, thậm chí hắn còn chưa ra lệnh trừng phạt nhưng Nhân Nhân đã chịu thỏa hiệp.
Hắn quen biết Sở Chiếu Hành nhiều năm, nên dù thế nào cũng không thật sự nghiêm trọng với hắn ta, nhiều lắm chỉ là một bài học nho nhỏ. Nhưng Nhân Nhân thì chưa từng nghĩ đến điều này. Không, Nhân Nhân có nghĩ, chỉ là không dám đánh cược.
Lục Cảnh Dương nhìn thẳng vào ngực nàng, trong mắt lộ rõ băn khoăn khó tả. Hắn không ngăn được suy nghĩ, nếu đổi chỗ, liệu Nhân Nhân có vì hắn mà làm như vậy không?
Nghi hoặc một khi được gieo, sẽ bám chặt trong lòng nàng, dần mọc rễ nảy mầm, lan rộng đến từng ngóc ngách trong tim. Lục Cảnh Dương đưa Ôn Ninh về trong điện, lạnh lùng nói một câu: “Chiếu cố tốt quận chúa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT