"Mọi người đã nói gì ở trong đó vậy?" Khi Lâm Linh và Thi Trường Uyên cùng quay lại Ngự Thư phòng, Lâm Linh tò mò hỏi.
"Hửm?" Thi Trường Uyên mỉm cười: "Suốt đường đi Linh Linh chẳng hỏi han gì, trẫm còn tưởng là nấm nhỏ không hứng thú với cuộc trò chuyện của chúng ta chứ."
Lâm Linh lại bị chọc ghẹo, y hừ mấy tiếng: "Chẳng phải là do ta muốn đi xa hơn một chút sao? Chứ nếu thăm dò tình báo, lại bàn kế hoạch to tiếng thẳng thừng ngay trước mặt các vị tiền bối thì chẳng tôn trọng chút nào."
Thi Trường Uyên cười: "Thực ra cũng không nói gì nhiều, có lẽ chỉ là lo lắng con nhà mình bị kẻ xấu bắt cóc nên phụ huynh muốn đứng ra hỏi han cặn kẽ thôi."
Lâm Linh gật đầu, vô thức tiếp lời: "Chàng không phải kẻ xấu đâu."
Nghe Lâm Linh nói vậy, Thi Trường Uyên khẽ cười, nói: "Cái này thì cũng chưa chắc đâu."
Nấm nhỏ thấy Thi Trường Uyên tự thừa nhận như thế, trong phút chốc, y tròn xoe hai mắt, nhưng đối phương lại không có ý định giải thích thêm, điều này càng gợi lên sự tò mò của nấm. Nhưng cho dù Lâm Linh có quấn lấy thế nào đi chăng nữa, Thi Trường Uyên cũng không chịu hé lộ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play