“Sẽ không đâu.”
Thi Trường Uyên ôm chặt lấy người trong lòng, kéo chiếc áo choàng trên người mình bọc kỹ đối phương rồi bế lên, đi vào tẩm cung.
“Ta sẽ không rời khỏi tầm mắt của Lâm Linh đâu.”
Hắn cũng sẽ tuyệt không rời mắt khỏi cây nấm của mình.
Lâm Linh thấy Thi Trường Uyên nói chắc như đinh đóng cột thì lắc đầu: “Ta tin mà.”
Hai người họ bước vào tẩm cung, Thu Phúc đứng ngay bên cạnh cứ cố tình nhắc mãi: “Ôi trời, sau khi Lâm công tử thức giấc thì cứ ngồi bên cửa sổ để đợi bệ hạ, ngay cả bữa tối cũng không ăn, có lẽ là muốn đợi bệ hạ ăn cùng đấy.”
Thi Trường Uyên nhướng mày lên, nhìn vào gương mặt đang rất chột dạ của Lâm Linh: “Truyền thiện.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT