Vừa bước vào quán bar, Ngu Tùng Tùng đã được mọi người vây quanh nịnh bợ như minh tinh lên thảm đỏ. Còn chưa kịp vào phòng VIP, tên quản lý Lưu Thành đã hớt hải chạy tới:
 - Ngu thiếu gia, thật vinh hạnh được cậu ghé chơi nếu chúng tôi đón tiếp không chu đáo, mong thứ lỗi! Hôm nay sao cậu có thời gian thế ạ? Tôi đã báo với ông chủ rồi, anh ấy dặn tôi phải tiếp đãi cậu thật tốt và đang trên đường đến đây.
- Phòng VIP quen vẫn để dành riêng cho cậu, hôm nay vẫn dùng phòng ấy chứ ạ?
Lưu Thành này có thể ngồi lên ghế quản lý thì cái tài nịnh hót lấy lòng người ta đúng là đạt đến cảnh giới lò luyện thành tiên — cúi đầu khom lưng, lời nào cũng như rót mật, chỉ thiếu nước bưng chân rửa mặt cho vị khách quý trước mắt thôi.
Khóe mắt anh ta cười đến mức nhăn như đóa hoa đang nở rộ.
Nhân viên trong quán bar ai cũng biết vị thiếu gia nhà họ Ngu này thân thế không phải dạng vừa, lại còn là bạn của ông chủ. Điều quan trọng nhất là — vung tiền không tiếc tay, chỉ cần dỗ cho cậu ấy vui thì tiền bo nhận được có khi bằng mấy tháng lương gộp lại.
Thế nhưng hôm nay, Ngu Tùng Tùng nhìn có vẻ tâm trạng không được vui cho lắm, vừa vào đã lạnh mặt nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play