Lý Giai Viên và cô bạn đi bên cạnh liếc mắt nhìn nhau, khóe môi cùng nhếch lên một nụ cười đầy ngụ ý, khinh miệt một cách kín đáo.
Cười chết mất…Một cô trợ lý quèn mà cũng dám đi dạo cùng họ à, rõ ràng chỉ tiện miệng rủ một câu cho có lệ, vậy mà cô lại tưởng thật.
Chỗ biểu diễn vẫn còn phía trước.
Mà các gian hàng bán đồ đã gần hết dọc đường, đi tới cuối rồi. Bên cạnh là khu đổ rác của chợ đêm — một đoạn đường nhỏ vừa nông vừa rộng, là nơi mấy tiểu thương dùng để xả nước rửa bát, đổ dầu thừa.
Vì toàn đổ mỡ, đổ cặn bẩn nên vừa bẩn vừa bốc mùi nồng nặc.
Lý Giai Viên bịt chặt mũi, tỏ vẻ ghê tởm. Phía trước còn có một cái hố sâu, ban đầu được đậy bằng tấm ván gỗ, nhưng chẳng biết ai đá sang bên, lộ ra một hố nước đầy bùn và rác bẩn.
Thực ra cách đó không xa có một lối đi vòng khác, tuy có tí nước nhưng vẫn sạch hơn nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT