Bãi biển này là khu thu phí, mà giá thì chẳng hề dễ chịu nên nếu so với mấy bãi biển miễn phí thì ở đây khách du lịch rõ ràng thưa thớt hơn hẳn. Ăn trưa xong, chợp mắt một lát, mặt trời cũng không còn chói chang như lúc giữa trưa, bãi cát bắt đầu có thêm vài du khách lác đác nhưng không đông nên bọn họ có thể tha hồ chụp choẹt sống ảo, nô đùa đủ kiểu.
Lúc này, Chu Hùng gọi cả bộ phận lại để điểm danh.
Mấy chục con người ngoan ngoãn đứng thành hàng, thẳng tắp trật tự đến mức như mấy sinh viên tập đứng nghiêm trong kỳ quân sự.
Điều đặc biệt là — không ai dám hó hé nửa lời, ai nấy mặt mày đều nghiêm nghị.
Chu Thanh Thanh liếc qua nhìn người bên cạnh là Ôn Tư Ngật, quả nhiên đúng là máy làm lạnh di động! Giữa cái thời tiết nóng chảy mỡ này, cha nội ấy vẫn toát ra khí lạnh khiến nhiệt độ xung quanh tụt dốc không phanh.
May mà Ôn Tư Ngật không có hứng thú với mấy trò “hòa mình cùng quần chúng”. Chỉ hơi nhếch khóe môi nói một câu, rồi quay người đi mất:
- Không cần câu nệ, mọi người tự do vui chơi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play