Tại Câu lạc bộ Ám Dạ Chi Đô.
Diệp Trúc đi đi lại lại trong phòng, không ngừng dụi mũi: “Sao lại xuất hiện thẻ tử vong tức thời loại bướm chứ? Bộ bài của tôi nhiều thẻ bướm như vậy, người này có thù oán gì với tôi sao?! Quả này là nhắm thẳng vào cả bộ bài của tôi rồi!”
Bùi Cảnh Sơn thấy cậu ta đi qua đi lại, sốt ruột như con quay, không nhịn được bước lên một bước chặn lại, ôn tồn nói: “Tiểu Trúc, cậu không cần quá lo lắng, về vị tác giả này tôi đã thông báo với bên công hội rồi, họ đang điều tra. Hơn nữa, nếu Nguyệt Bán đã làm ra lá Lâm Đại Ngọc chuyên khắc chế tất cả các thẻ hoa cỏ, vậy thì chứng tỏ, cậu ta không phải chỉ nhắm riêng vào cậu đâu.”
Diệp Trúc vẻ mặt hoang mang: “Vậy cậu ta nhắm vào ai?”
Bùi Cảnh Sơn nói: “Tôi đoán, mục đích của Nguyệt Bán không phải là để nhắm vào bất kỳ tuyển thủ chuyên nghiệp nào, nhưng thẻ bài cậu ta làm ra, có khả năng sẽ khắc chế tất cả các bộ bài chủ đạo. Cho nên cậu không cần phải vội, hiện tại là Đường Mục Châu chịu thiệt, cậu chịu thiệt, sau này còn có một đám người nữa cũng có thể sẽ chịu thiệt, một khi tất cả mọi người đều chịu thiệt, thì cũng giống như tất cả mọi người đều không chịu thiệt vậy.”
Diệp Trúc: “…………Tôi không muốn nói chuyện với anh nữa.”
Người đàn ông này không hổ danh tốt nghiệp khoa triết học, nói chuyện câu nào cũng mang quan điểm chủ nghĩa biện chứng, mỗi lần nói chuyện với anh ta đều cảm thấy trí thông minh của mình bị đè bẹp. Diệp Trúc dứt khoát không thèm để ý đến Bùi Cảnh Sơn nữa, xoay người trở về ký túc xá của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play