Sau khi Trần Tiêu thi đấu xong trở về hậu trường, lúc này anh đã điều chỉnh lại được cảm xúc, mặt mày tươi cười. Tạ Minh Triết và Dụ Kha không hẹn mà cùng đứng dậy, bước lên ôm anh Trần.
Dụ Kha kích động đến mức giọng nói run rẩy: "Anh Trần, anh cũng quá ngầu rồi! Một đợt dọn sạch sân tiêu diệt 7 lá bài của đối phương, còn lợi hại hơn cả Hắc Vô Thường của em kích nổ dấu ấn nữa!"
Tạ Minh Triết thì mỉm cười ôm anh, nói: "Anh Trần giỏi lắm."
Trần Tiêu ôm lại hai người đồng đội, thẳng thắn nói: "Cảm ơn lời khen, anh nhận hết."
Đây là lần đầu tiên anh giành chiến thắng một cách quang minh chính đại trong một giải đấu lộ mặt công khai. Anh không còn cần phải đếm từng giây tính toán thời gian hồi chiêu kỹ năng của đối thủ rồi cố tình chậm hơn đối phương nửa nhịp, thua một cách không để lộ dấu vết nữa – những trận đấu như vậy quá mệt mỏi, mỗi một trận đấu giống như đi trên dây vậy, không được phép phạm bất kỳ sai lầm nào.
Có thể không chút e dè mà phát huy hết thực lực của bản thân, trận đấu hôm nay, anh thật sự đánh vô cùng sảng khoái.
Lúc này, một nhân viên của ban tổ chức gõ cửa bước vào, cô gái buộc tóc đuôi ngựa cười rất lịch sự khách khí: "Trận tiếp theo là trận đấu giữa Chú Béo và Cửu Mệnh Miêu, năm phút nữa chuẩn bị lên sân khấu..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play