Tiết Lâm Hương đi giày cao gót chạy một mạch đến căn hộ của tuyển thủ, gõ cửa phòng Đường Mục Châu.
Một lúc lâu sau Đường Mục Châu mới ra mở cửa, mắt vẫn còn híp lại, dựa vào thành cửa ngáp liên tục.
Lịch sinh hoạt của người đàn ông này vô cùng kỳ lạ. Người khác thì “ngủ trưa”, còn anh thì mỗi ngày từ bốn đến năm giờ chiều, bắt buộc phải có một tiếng “ngủ chiều”, nếu không sẽ buồn ngủ đến mức ngáp không ngừng.
Lúc gặp Tiết Lâm Hương, anh vẫn còn vẻ ngái ngủ, ánh mắt trống rỗng, không chút tiêu cự.
Tiết Lâm Hương nghiêm nghị nói: “Tiểu Đường, cậu mau đi rửa mặt cho tỉnh táo đi, tôi có chuyện quan trọng muốn nói với cậu!”
Đường Mục Châu nhắm mắt không phản ứng – đứng đó mà đã hóa thành “thánh ngủ”.
Tiết Lâm Hương hét lớn: “Đường Mục Châu!”
“Ồ.” Đường Mục Châu cuối cùng cũng hoàn hồn, vừa ngáp vừa xoay người đi rửa mặt, lúc đi chân bước nhẹ bẫng, như đang mộng du.
Đúng lúc này, cửa phòng bên cạnh đột nhiên mở ra từ bên trong, một thiếu niên nhỏ nhắn ló đầu ra.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT