Đối diện với hắn, Thẩm Thanh Trúc đứng đó với vết thương chằng chịt, nhìn qua vô cùng chật vật. Phía sau hắn, trên mặt đất là Lý Lượng đang thoi thóp, cùng Đặng Vĩ cụt mất một chân nhưng vẫn cắn răng cố gắng cứu chữa cho Lý Lượng.
Hai con ngươi Thẩm Thanh Trúc hừng hực lửa giận, ánh mắt như muốn đem hán tử trước mặt lăng trì. Chiếc áo khoác quân đội màu đen trên người hắn bị luồng khí xoáy thổi phồng, giữa các ngón tay, chiếc nhẫn không ngừng lóe lên ánh lửa.
"Bất quá, đối với cảnh giới của ngươi mà nói, đã là cực kỳ xuất sắc." Hán tử ngẫm nghĩ rồi nói tiếp, "Đúng rồi, ngươi có biết một tiểu oa nhi tên Lâm Thất Dạ không?"
Đáy mắt Thẩm Thanh Trúc hiện lên một tia khác thường, hắn cắn răng, gằn từng chữ:
"Cái gì mà Thất Dạ với cả bát dạ chó má, lão tử không biết!"
"Không đúng sao? Ngươi đã ở đây, các ngươi không phải cùng một chỗ à?" Hán tử cười hắc hắc, "Như vậy đi, ngươi giúp ta bắt tiểu oa nhi kia, ta sẽ tha cho các ngươi một con đường sống."
"Tha cho chúng ta một con đường sống?" Thẩm Thanh Trúc cười lạnh, "Bây giờ quỳ xuống dập đầu với lão tử hai cái, lão tử sẽ suy nghĩ lại mà cho ngươi được toàn thây!"
"Tuổi còn nhỏ, khẩu khí cũng không nhỏ." Hán tử từ từ hạ đại phủ trên vai xuống, vẻ mặt chất phác hiện lên nụ cười tàn nhẫn, từng bước đi về phía Thẩm Thanh Trúc,
"Cái đầu chín mọng này của ngươi, vẫn nên để ta hái xuống giúp ngươi vậy."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT