Trong hai ngày rưỡi sau đó, bọn hắn đều dành thời gian tìm kiếm lối vào mê cung thời gian. Thế nhưng, dù bọn hắn gần như đã đào sâu tầng băng ba thước, vẫn không có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy đã tiếp cận cửa vào. 
Cái lạnh vô tận và màu trắng trải dài gần như vô tận khiến cho những ngoại thần này tập thể ủ rũ, tất cả đều cúi đầu, dáng vẻ như thể không còn chút hứng thú nào với toàn bộ thế giới. 
"Haizz. . ." Vị Chủ thần trước đó thường xuyên nói chuyện với Lâm Thất Dạ, vừa lắc đầu vừa thở dài. 
Trải qua hai ngày ở chung, Lâm Thất Dạ cũng moi ra được thân phận của hắn. Hắn tên là Gubiro, là Tài Phú Chi Thần may mắn sống sót năm đó từ Thần Miếu Ấn Độ. Thực lực tuy không thể sánh với những Chủ Thần đỉnh cấp như Indra, nhưng dù sao cũng là một Chủ Thần cấp danh chính ngôn thuận. 
Nhưng Lâm Thất Dạ cho dù có nhìn thế nào, đều không thể thấy được dáng vẻ của Chủ Thần trên người gia hỏa này. . . Vô luận là thần thái hay khí tràng, hắn đều kém quá xa so với đại bộ phận Chủ Thần mà Lâm Thất Dạ từng gặp.
Không cần phải nói, mấy ngày trước khi Lâm Thất Dạ giết tới Olympus, Zeus, Apollo, những Chủ Thần này tốt xấu đều là những kẻ khó chơi có thể trấn giữ một phương Thần Sơn. Thực lực thế nào không nói trước, khí tràng tuyệt đối là được đẩy lên cao nhất. .  . Nhìn lại Gubiro trước mắt, không khác gì nhân loại túng dục quá độ, hoàn toàn không có chút "thần uy" nào. 
Không chỉ riêng Gubiro, những thứ thần khác cho đến Chủ Thần đều như thế, thần tính trên người bọn hắn là thứ mỏng manh nhất mà Lâm Thất Dạ từng thấy, giống như bị thứ gì đó hút khô vậy. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play