Nhìn Già Lam sắc mặt trắng bệch, không ngừng suy nghĩ lung tung trước mắt, Lâm Thất Dạ có chút bất đắc dĩ thở dài.
"Không cần khẩn trương như vậy, có ta ở đây, không ai có thể bắt ngươi đi."
"Ô ô ô... Ngươi đừng nói chuyện!" Già Lam gấp đến độ sắp khóc, "Ta nghĩ lại... Ta nghĩ lại... Hiện tại chỉ có thể trở về tìm Vương Mẫu nương nương, xem bà ấy có cách nào lấy bất hủ đan ra không... Thực sự không được, cũng chỉ có thể đem ta luyện thành đan dược... Nhưng mà vậy sẽ đau lắm, không bằng chết đi cho xong..."
Già Lam còn chưa nói hết câu, cán ô giấy dầu màu vàng sáng kia lại che lên đỉnh đầu nàng, ngăn bông tuyết bay đầy trời bên ngoài.
"Ta đã nói, không cần khẩn trương." Lâm Thất Dạ một thân áo xanh, thanh âm bình tĩnh vô cùng, "Mi-go cũng được, chìa khóa mở cửa cũng thế, Tây Vương Mẫu cũng vậy... Có ta ở đây, bất kể là ai cũng không thể làm tổn thương ngươi, càng không thể để ngươi bị luyện thành đan dược, hiểu chưa?"
Già Lam hơi sững sờ.
Nhìn gương mặt gần trong gang tấc kia, Già Lam chớp chớp mắt, không biết có phải hay không do thân ảnh Lâm Thất Dạ vung kiếm chém Mi-go, để lại cho nàng ấn tượng quá sâu sắc, đứng dưới ô của hắn, lại có loại cảm giác an tâm khó hiểu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT