Ánh bình minh phương đông dần ló dạng, bốn con tuấn mã hướng về phía ngoài thành, nơi đóng quân của quân đội, phi nước đại. 
Vừa lắc lư trên lưng ngựa, Lâm Thất Dạ vừa ổn định Ô Tuyền, vừa điều khiển dây cương một cách không thành thạo. Năm đó ở trại huấn luyện, hắn đã học qua cách điều khiển tất cả các phương tiện giao thông hiện đại, nhưng thực sự chưa từng học cưỡi ngựa. Cũng may thiên tư của hắn không tệ, lần đầu tiên lên ngựa đã có thể miễn cưỡng khống chế. 
công Dương Uyển đang hôn mê được một cỗ lực lượng vô hình nâng lên, lơ lửng sau lưng Hoắc Khứ bệnh. Không biết có phải do Lâm Thất Dạ đánh quá mạnh hay không mà đến giờ nàng vẫn chưa tỉnh lại. 
Khi bọn họ đến gần, có người trong quân nhận ra Hoắc Khứ bệnh, ra lệnh một tiếng, nhanh chóng tách ra một con đường. Để bọn họ xuyên qua đến khu vực hạch tâm của quân đội, phó tướng nhảy xuống ngựa, nói gì đó với một vị tướng sĩ. Rất nhanh sau đó, có người đẩy tới một cỗ xe lương trống không. 
"Đặt đứa nhỏ này lên đi, xương cốt đứt gãy của hắn vừa mới được nắn lại, không thể cưỡi ngựa lâu, nằm trên xe vẫn ổn thỏa hơn." Hắn nói với Lâm Thất Dạ. 
Lâm Thất Dạ gật đầu, đặt Ô Tuyền lên, dùng đồ vật cố định lại.
"Đúng rồi, ta tên là Chiêm Ngọc Vũ, là phó tướng của Hầu gia." Phó tướng chủ động giới thiệu, "Vừa rồi tên ngụy quân tử kia là Nhan Trọng, mưu sĩ của Hầu gia. Hai chúng ta theo Hầu gia mấy năm, cũng là những dị sĩ có cảnh giới cao nhất trong quân này, ngoại trừ Hầu gia."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play