Lâm Thất Dạ nhớ rõ, Gilgamesh đã từng nói với hắn, chiến đấu có thể giúp hắn duy trì sự tỉnh táo.
Hiện tại xem ra, thứ có thể giúp hắn duy trì sự tỉnh táo, có lẽ không chỉ có chiến đấu... mà quan trọng hơn, chính là sự đau đớn.
Trong tình huống ký ức bị bóp méo, không thể phân biệt được đâu là giả, đâu là thật, thì đau đớn chính là "mỏ neo" cố định ý thức của Gilgamesh, có thể kéo hắn ra khỏi ký ức hư ảo, trở về với thực tại.
"Gilgamesh." Lâm Thất Dạ trầm giọng nói, "Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?"
Gilgamesh chầm chậm bò lên từ dưới hố sâu trên mặt đất, trường bào màu xám đã lấm lem bụi bặm. Hắn cúi đầu nhìn hai tay mình, đôi mắt ánh lên vẻ thống khổ:
"Bổn vương... Bổn vương lại nhìn thấy con dân Uruk."
"Con dân Uruk?" Lâm Thất Dạ khẽ giật mình, "Bọn họ đang làm gì?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT