Nova nhìn chằm chằm vào khoảng không trên bức tường thật lâu, tận cho đến khi trước khi tiếng nói của phu nhân Heelshire kéo cô về hiện thực thì cô mới thu hồi ánh mắt.

 

“Cháu nghe thưa bà, cháu sẽ đến với Brahms ngay đây.” 

 

Nova nhanh chóng trấn tĩnh lại, đáp lại câu hỏi mà vị phu nhân kia còn chưa kịp thốt ra, điều này khiến bà ấy cảm thấy hài lòng và quay bước rời đi, để lại bóng dáng cô bé chưa đến mười hai tuổi đứng một mình trên một hành lang rộng lớn thênh thang.

 

Căn biệt thự lớn đến độ khi người phụ nữ đã khuất bóng, âm thanh bước chân vẫn bị khuếch đại và vang vọng khắp không gian.

 

Sau khi người phụ nữ kia khuất bóng, cô không thản nhiên duy trì nổi nụ cười nữa, mồ hôi lạnh ròng ròng theo tấm lưng vẫn còn rõ ràng. Trời ạ, bà ấy xuất hiện sau lưng cô từ bao giờ thế, tim của cô sắp văng ra ngoài đến nơi rồi.

 

Quả nhiên là hiệu ứng của phim kinh dị, đến cả một nhân vật phụ cũng có thể tạo ra độ thót tim và giật gân.

 

Đôi khi Nova vẫn chưa tin được sự thật rằng cô đã xuyên không vào một bộ phim kinh dị.

 

Đúng vậy, Brahms -- cái tên nghe có vẻ quen thuộc, hoặc có lẽ là không, bởi vì dù sao thì bộ phim kinh dị ấy cũng không nổi tiếng nhờ cái tên này mà là nhờ chiếc mặt nạ sứ mà nhân vật chính đã từng đeo.

 

Nova xuyên vào một bộ phim kinh dị mà cô từng xem, bộ phim ấy có tên là: “The Boy”

 

Bộ phim kể về một cô gái người Mỹ chạy trốn một cuộc sống tệ hại với người chồng vũ phu để đi đến nước Anh, nhận một công việc bảo mẫu cho một cặp vợ chồng tỷ phú giàu có nhưng vô cùng kì lạ.

 

Kì lạ ở đâu ? 

 

Chính là ở chỗ, cặp vợ chồng ấy lại sống ở trong một căn biệt thự nằm ở ngoại ô hẻo lánh, hơn hết họ còn thuê hẳn một cô bảo mẫu cũng chính là nữ chính chỉ để chăm sóc cho một con búp bê sứ mô phỏng Brahms-- người con trai đã chết trong cuộc hỏa hoạn của cặp vợ chồng.

 

Cứ thế, mạch truyện phát triển và đánh lạc hướng người xem rằng rằng đây là bộ phim tâm linh với kịch bản búp bê bị ma ám. 

 

Cho đến cuối phim, mọi thứ mới hoàn toàn được hé lộ: 

 

Hóa ra không hề có thế lực tâm linh nào cả, cậu bé tên Brahms kia chưa chết mà vẫn luôn bị cha mẹ nhốt trong vách tường, cũng có thể là vì tự ti với khuôn mặt bị hủy hoại bởi trận hỏa hoạn năm xưa mà Brahms mắc bệnh tâm lý, hắn ta đeo lên chiếc mặt nạ sứ và tự thu mình lại trong vách tường ẩn của căn nhà.

 

Cứ như thế, búp bê kia chính là cầu nối duy nhất để cặp vợ chồng giao tiếp với người con bị tâm thần của mình, đồng thời tự lựa mình dối người rằng con trai họ mãi là đứa trẻ bé bỏng và hoàn hảo.

 

Thú thật, dưới góc của một người thưởng thức các tác phẩm điện ảnh kinh dị lâu năm như Nova của bây giờ, bộ phim sẽ không được đánh giá cao ở độ giật gân và kinh dị, vì có quá nhiều “hố ” được đưa ra để đưa người xem tò mò nhưng cuối cùng lại bị bỏ ngỏ.

 

Ví dụ như có một chi tiết được kể qua loa về quá khứ của Brahms lúc nhỏ, hắn bị cô lập vì tính cách nhút nhát và chỉ có một một người bạn thân duy nhất, ấy vậy nhưng cuối cùng thi thể cô bé đó sau này bỗng được tìm thấy trong rừng trong tình trạng chiếc sọ của tử thi bị đập nát, còn Brahms thì được cho là chết cháy trong một vụ hỏa hoạn ở một nhà kho gần rừng.

 

Phim chưa hề hé lộ cậu bé Brahms năm ấy có thật sự là hung thủ đập nát sọ của cô bé hàng xóm hay không, cũng như vụ hỏa hoạn là do cậu ta tự vẫn vì tội lỗi, hay là do cha mẹ cậu ta sắp đặt dựng lên nhằm giúp con trai trốn tội?

 

Nova cũng từng tò mò về một chi tiết rằng, từ đầu đến cuối sự điên loạn của Brahms là do hắn ta mắc bệnh tâm thần hay thực sự có một thế lực tâm linh đang đứng đằng sau?

 

Vậy mà đến cuối truyện không có một thắc mắc nào của cô được làm sáng tỏ.

 

Hơn hết, con búp bê sứ ấy quá đẹp, hoàn toàn không mang cho đến cho cô sự sợ hãi như búp bê Anabell trong tác phẩm điện ảnh kinh dị kinh điển.

 

Điều này cũng khiến cho phim nổi một cách bê bối so với những bộ phim kinh dị khác: nổi tiếng vì nhân vật phản diện quá đẹp thay vì bởi độ kinh dị giật gân, dù cho hắn ta chỉ xuất hiện ở vài phút cuối cùng của bộ phim.

 

Tuy nhiên, điều khiến bộ phim cùng nhân vật này vẫn luôn để lại ấn tượng khó phai trong lòng cô bởi vì đơn giản thôi, Nova đã xem bộ phim ấy ngay đúng vào…tuổi dậy thì.

 

Cảnh nhân vật Brahms, một người đàn ông lực lưỡng như con quái vật, trên khuôn mặt lại đeo lên chiếc mặt nạ sứ xinh đẹp chẳng hề ăn khớp, cứ thế phá vỡ tấm gương mà chui ra khỏi tường rồi tẩn nhừ tử gã chồng vũ phu để bảo vệ nữ chính, thậm chí còn cầu xin nữ chính đừng rời đi với câu thoại: “Don’t leave me, i'll be good” đã khiến cho cô bé Nova thuở mới lớn lần đầu tiên cảm thấy có một cảm xúc lạ lẫm khác ngoài sự sợ hãi khi xem một bộ phim kinh dị.

 

Lúc đó tâm trạng cô khi xem đến phân cảnh cuối của phim là thế nào nhỉ, à phải rồi, lần đầu tiên cô mong nữ chính sẽ chọn ở bên nhân vật phản diện của một bộ phim kinh dị.

 

Cái chết của Brahms là một điều hụt hẫng với cô bé Nova lúc đó.

 

Sau này, cô bắt đầu cảm thấy hứng thú với các nhân vật phản diện trong bộ phim tâm lý giật gân, đặc biệt là những nhân vật là người nhưng không hề có “tính người”.

 

Nova cảm thấy rằng, một kẻ sát nhân, một tên giết người hàng loạt thậm chí còn lôi cuốn và khơi gợi trí tò mò hơn cả những thế lực tâm linh huyền bí. 

 

Bởi lẽ bọn họ có quá trình tâm lý biến đổi và xung đột, sẽ có căn nguyên cụ thể để tha hóa, không giống như các thế lực tâm linh, dường như lấy việc hại người làm bản năng mà không cần một lí do, điều này dù cho khiến yếu tố tâm linh trở nên đáng sợ huyền bí nhưng lại thiếu đi sức hút và chiều sâu tâm lý.

 

Cũng càng dễ dàng nhen nhóm sâu trong nội tâm đen tối nào đó của người xem một sự đồng cảm nhất định với các nhân vật phản diện ấy, bởi lẽ những tên ấy cũng từng giống như họ, từng là "con người.”

 

Nhưng thích được trải nghiệm cảm giác sợ hãi không đồng nghĩa với việc cô sẽ ước ao được trực tiếp xuyên không vào bộ phim kinh dị ấy.

 

Nova vẫn còn nhớ, ngày hôm ấy cô đi cắm trại cùng mấy người bạn thời đại học của mình, trong lúc đi khám phá bìa rừng, chẳng hiểu sao Nova lại mất dấu đường mòn để trở về khu cắm trại, hoàng hôn dần buông, cô chỉ còn cách theo hướng gió mà đi thẳng.

 

 Cô cứ thế đi mãi, cho đến khi lờ mờ thấy được một căn biệt thự ở nơi xa, đó cũng là lúc Nova mệt lả và ngất lịm.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play