Gió lạnh mùa đông thổi buốt giá, khiến cơ thể lạnh cóng, tứ chi như đóng băng, bước đi nặng nề và cứng nhắc, những lưỡi gió sắc lạnh cứa vào mặt đau rát.
Thư Viễn xoa xoa đôi tay đỏ ửng vì lạnh, bước đi trên đường về nhà. Cậu mặc một chiếc áo len mỏng màu trắng, bên trong chỉ có một chiếc áo thun ngắn tay mùa hè.
Gia đình họ Tống không cấp tiền sinh hoạt cho cậu, cậu lại không muốn nhặt quần áo cũ của Tống Cảnh Diệu để mặc, chiếc áo len này đã là chiếc áo dày nhất của cậu.
Trời tháng 12 lạnh thấu xương, Thư Viễn lạnh đến mức mặt đỏ bừng, sắp về đến nhà, cuối cùng cũng có thể nhận được một chút hơi ấm, ai ngờ cửa nhà lại mở toang!
Giản Vân Phi đã đi rồi?
Lòng Thư Viễn chùng xuống, hôm nay đã là ngày thứ mười, vết thương của Giản Vân Phi lành rất chậm, cộng thêm việc anh nuốt phải mảnh sứ, giọng nói khàn đặc, đi vệ sinh còn ra máu, anh vẫn còn rất yếu, vậy mà đã rời đi rồi sao?
Thư Viễn lắc đầu, cậu lại lo lắng cho Giản Vân Phi làm gì? Giản Vân Phi chết đi mới là tốt nhất!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play