Tần Vân Phong do dự chớp mắt một cái: “Tốt thì tốt, chỉ là vấn đề tiền bạc hiện tại anh chưa lo được, hay là chúng ta cứ thu dọn lại trước đã, chờ sau này tiền trong tay rủng rỉnh hơn thì sẽ mua thêm sau, yên tâm, nếu anh đã cưới em về thì nhất định sẽ không để em phải chịu ủy khuất.”
Bạch Nhược Lâm ủy khuất bĩu môi: “Nhưng mới vừa rồi em cũng đã nói với Tô Ý là đến lúc đó mời cô ta và tất cả mọi người qua nhà chơi cho náo nhiệt rồi, khi ấy mời đến mà phòng quá đơn sơ thì chẳng phải sẽ khiến người ta cười nhạo hay sao?”
Hai người ở bên ngoài nói chuyện với nhau thật lâu mà mãi không nhất trí được ý kiến.
Bạch Nhược Lâm thấy trước mắt cũng chẳng còn biện pháp nào nên cuối cùng lại thở phì phò đáp ứng lấy tiền riêng của cô ta ra để đưa cho anh ta dùng trước.
Cũng đáp ứng sẽ viết thư về nhà để người nhà gửi thêm tiền lên.
Coi như có khó chịu đến mấy đi chăng nữa thì cô ta cũng không thể để Tô Ý cười nhạo cô ta được!
Tô Ý hoàn toàn chẳng hay biết gì về chuyện chỉ vì miệng lưỡi trơn tru của cô mà hai người họ đã phải móc rỗng túi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play