Tô Ý cười lạnh nói: "Tôi không nhớ nhầm, sợ họ không đủ nên trước khi rời đi tôi đã làm một chén dự phòng.
Kết quả khi muốn đi lấy thì không thấy đâu."
Đầu bếp Vương cau mày: "Chỉ là một bát nước sốt thôi, xem như lấy đi thì thế nào chứ?"
Tô Ý trừng mắt nhìn một cách đầy ám chỉ, nhìn về phía đầu bếp Vương: “Chỉ lấy thôi thì đúng là chẳng làm được gì, chẳng qua cái loại hành vi trộm cắp thế này thực sự quá mức ghê tởm, tôi còn nghi ngờ sẽ có người cũng muốn lấy về rồi bắt chước theo, nếu anh ta quang minh chính đại hỏi tới thì tôi cũng không nhất định phải giấu giếm, thế nhưng anh ta lại lựa chọn trở thành kẻ gian, tôi nói ra cốt cũng là để mọi người chú ý đề phòng một chút.”
“Dù sao chúng ta cũng đều dựa vào khả năng của bản thân để kiếm tiền cả, ai lại muốn dùng thủ đoạn để che giấu bản lĩnh thật sự của mình làm gì, nếu như có người khác ở bên cạnh cứ nhìn chằm chằm chúng ta, còn muốn trộm luôn cả năng lực đó để thay thế luôn chúng ta thì chẳng lẽ chuyện này còn chưa đủ dọa người hay sao?”
Hiện tại đang là thời điểm ăn cơm ở trong bếp, các đầu bếp phân công phụ trách đủ loại món ăn đều đang có mặt ở đây, bọn họ nghe thấy Tô Ý nói như vậy thì tất cả đều rối rít gật đầu phụ họa.
“Đúng vậy, mọi người đều là mỗi người một việc, đều dùng chính năng lực của mình để kiếm sống, loại người cứ lén lén lút lút quan tâm đến người khác rốt cuộc là cái loại người gì vậy!”
“Lần trước tôi cũng hỏi đồng chí Tô rồi, đồng chí Tô cũng thoải mái cho tôi một thìa đó, rõ ràng là người nào chột dạ thì mới đi ăn trộm như vậy đấy chứ!”
Đầu bếp Mã cũng tức giận đứng lên: “Lần này không bắt được cũng không có nghĩa là lần sau không bắt được, sau này mọi người nhất định phải thật đề phòng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT