Sau khi nhận lại bố mẹ, mỗi lần Kỷ Thụy đi gặp họ xong đều tay xách nách mang đủ thứ trở về, từ quần áo, giày dép cho đến đủ loại đồ chơi, phụ kiện trang sức kỳ quái, chẳng mấy chốc đã chất đầy ắp trong phòng ngủ.
Khoảng thời gian này cô vui như muốn bay lên, còn Tạ Uyên thì không được vui vẻ cho lắm. Nhìn đồ đạc trong nhà ngày càng nhiều, anh không kìm được săm soi một câu:
- Mua thì nhiều thật đấy, nhưng không có món nào đáng giá cả. Nếu cứ tiếp tục thế này thì tiêu chuẩn của Kỷ Thụy sẽ bị họ hạ thấp mất.
Tưởng Cách đến nhà đưa tài liệu nhìn quanh một lượt, xác định trong căn phòng ngủ rộng lớn này ngoài Tạ Uyên thì chỉ còn một mình anh ta, mới thuần thục nở một nụ cười chuyên nghiệp:
- Chắc là cô Thụy Thụy cũng thích nên mới...
Còn chưa nói dứt lời, ánh mắt cảnh cáo của ông chủ đã phóng tới. Thư ký Tưởng biết điều lập tức sửa miệng:
- Nhưng dù có thích đến mấy thì cũng không thể chiều theo cô ấy như thế được? Là bố mẹ thì nên dẫn dắt sở thích của con cái một cách hợp lý, phải luôn chú ý bồi dưỡng tiêu chuẩn của con gái mình chứ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT