Kỷ Thụy ngủ một giấc say sưa, đợi đến khi lơ mơ tỉnh lại thì sắc trời ngoài cửa sổ đã tối sầm. Ký ức ban ngày ùa về như nước chảy, cô ngẩn ngơ chớp chớp mắt, vừa định ngồi dậy thì đột nhiên cảm thấy cái chăn bị kéo.
Cô khựng lại cúi đầu nhìn xuống, sau đó thấy Tạ Uyên nằm gục đầu bên giường ngủ say sưa.
...Chú út? Thế là cô không ngồi dậy nữa mà trở mình nằm sấp trên giường, lén lút thò lại gần quan sát.
Sao lại có người như vậy chứ, ngay cả khi nằm sấp ngủ, gác nửa khuôn mặt lên cánh tay mà ngũ quan trên mặt vẫn rất đẹp, lông mi... Lông mi thì dày thật. Đây là lần đầu tiên cô phát hiện lông mi của chú út lại dày đến thế. Kỷ Thụy như thể phát hiện ra châu lục mới, rón ra rón rén vươn ngón tay chọc thử một cái.
Ngứa quá, cô xoa xoa ngón tay rồi lại chọc chọc. Sau khi mất hứng thú với lông mi thì cô chuyển sang nắn sống mũi anh.
Ừm, cao như vậy, xem ra là thuần tự nhiên.
Kỷ Thụy cười thầm không thành tiếng, vừa định chạm thử vào chỗ khác thì người tưởng chừng như đang ngủ đột nhiên lên tiếng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT