Từ lúc ngồi lên xe, Kỷ Thụy đã bắt đầu cảm thấy lòng dạ không yên, thỉnh thoảng lại muốn nhắn tin cho Diệp Phi, nhưng nhớ chú út từng nói rằng bây giờ chị Phi chỉ có thể dựa vào cô nên cô cần phải mạnh mẽ lên, không thể để chị Phi sắp phẫu thuật còn phải quay sang an ủi ngược lại mình được.
Đúng vậy, bây giờ cô là chỗ dựa tinh thần của chị Phi nên cô phải mạnh mẽ lên, ngoài việc phẫu thuật là cô không làm được ra thì cô phải làm tốt tất cả những việc còn lại, cô không thể để chị Phi vừa bị tổn thương về mặt thể chất mà tinh thần cũng bị căng thẳng theo cô được. Kỷ Thụy thầm nhủ đi nhủ lại trong lòng mấy lần thì tâm trạng mới dần bình ổn lại, nhưng không hiểu sao lại đột nhiên thấy rất nhớ bố.
…Không liên lạc với chị Phi, nhưng chắc nói chuyện với bố vẫn được nhỉ?
Kỷ Thụy cắn môi, lặng lẽ gửi cho Chử Thần một tin nhắn: [Bố ơi, bố dậy chưa ạ?]
Chử Thần nhanh chóng hồi âm: [Sao thế con?]
Kỷ Thụy: [Không có gì ạ, chỉ là muốn nói chuyện với bố thôi.]
Bên Chử Thần không hồi âm nữa nhưng rất nhanh đã gọi video call đến. Kỷ Thụy nhấn chấp nhận, qua màn hình cô nhìn thấy khuôn mặt hiền từ của người bố trẻ tuổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT