Bị Tạ Uyên chen ngang như thế, bầu không khí bi thương mất sạch sành sanh. Kỷ Thụy dụi dụi mắt, hờn dỗi:
- Cháu sẽ không để chú có cơ hội làm như thế đâu, cứ chờ đấy, nhất định sẽ có mưa đá!
- Vậy tôi sẽ chống mắt lên xem. - Tạ Uyên khẽ nhướng mày.
Kỷ Thụy khẽ hừ một tiếng, ánh mắt rơi xuống bát canh trên tay anh:
- Cái gì đây ạ?
- Canh đầu bếp nấu cho cô đấy, nghe nói là có thể hỗ trợ tiêu hóa. - Tạ Uyên giải thích.
Kỷ Thụy: - Chú đặc biệt mang canh đến cho cháu à?
- Không thì sao? - Tạ Uyên hỏi ngược lại.
Kỷ Thụy đột nhiên bật cười, đôi mắt còn hơi sưng đỏ lấp lánh ánh sáng, lại là cái vẻ mặt vô lo vô nghĩ ấy. Tạ Uyên thấy dáng vẻ vừa lấy lòng vừa gợi đòn của cô đã quay trở lại thì khóe môi cũng bất giác cong lên theo. Chần chừ nãy giờ nên canh đã nguội rồi, Kỷ Thụy nhận lấy uống cạn một hơi, sau đó thở phào nhẹ nhõm một hơi dài.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT