Tuy quá trình tràn đầy xót xa gập ghềnh, nhưng biện pháp múa kiếm thành chong chóng tre xem như vẫn hữu dụng.
Kiếm phong xoay tròn như một cơn lốc, linh lực cuồn cuộn dẫn đến tiếng gió mãnh liệt, tạo thành lực lượng như nghìn quân phá vỡ ma khí trùng trùng, không lâu sau đó, mọi người ở đây đều nhìn thấy ánh mặt trời vắng bóng đã lâu.
Uy lực độc dược của Ngụy Lăng Ba vốn dĩ không lớn, nhờ có ma khí gia trì mới khiến cho tất cả mọi người ở đây dễ dàng trúng chiêu, bây giờ ma vụ đã tan, độc tính hiển nhiên cũng bị ép xuống hơn phân nửa.
Nhìn thấy con ngươi của mọi người lại khôi phục vẻ trong trẻo như cũ, bình tĩnh liếc về phía mình, nữ tu áo trắng của Tố Vấn Đường ngại ngùng cười: "Không hổ là đệ tử của Huyền Hư Kiếm Phái, vậy mà có thể nghĩ ra cách này, tại hạ tự thấy không bằng."
Hạ Tri Châu bị nhắc tên thì vô cùng hoảng hốt, không ngừng nôn mửa; Hứa Duệ không muốn nhìn nàng ta, cũng không muốn nghe bất kỳ ai nói chuyện, vừa nghĩ đến sư tỷ còn đang yên tĩnh đứng dưới gốc cây đằng xa quan sát chiến cuộc thì tức đến mức toàn thân co quắp, lại không ngừng nôn bọt nước.
"Đáng tiếc, nếu không phải nảy sinh biến cố, Tố Vấn Đường vốn dĩ có thể thắng được thế cục này dễ như trở bàn tay."
Bên ngoài Huyền Kính, Kỷ Vân Khai sờ cằm như có điều băn khoăn, ông ấy vẫn còn đắm chìm trong hình ảnh cực kỳ chấn động thị giác vừa rồi, lấy giấy bút viết nhật ký: "Một người một kiếm, cùng với một chút linh lực ít ỏi đến không thể ít ỏi hơn, rốt cuộc làm sao có thể bay lên không trung được?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play