Bí cảnh chân thực âm u hơn trước đây rất nhiều, bốn bề u ám giống như là phim trường phim kinh dị, chỉ có vài ngọn đèn treo trước cửa phòng là còn sáng le lói.
Sóng vai tản bộ trong bầu không khí này thì chẳng lãng mạn gì sất, ngược lại còn giống như một đôi cẩu nam nữ sắp lĩnh cơm hộp trong phim kinh dị.
Bùi Tịch cứ ôm khư khư kiếm trong tay, thi thoảng lại cụp mắt xuống, lặng lẽ nhìn qua nàng.
Lúc trước hai người cách nhau khá xa, thêm nữa bốn bề tối om, hắn cũng không thấy rõ dáng vẻ của Ninh Ninh. Bây giờ khi sóng vai đi bên nhau, hắn mới phát hiện có lẽ nàng vừa khóc xong, hốc mắt còn hơi ửng đỏ.
Hắn không biết an ủi người khác, cũng không biết lý do tiểu cô nương bên cạnh lại rơi nước mắt, mặc dù đắn đo hồi lâu xem nên mở lời thế nào, kết quả hắn chỉ lạnh lùng nói với nàng: “Nếu như có ai làm tỷ không vui thì cứ nói với ta.”
Ninh Ninh ngơ ngác nhìn hắn, Bùi Tịch thờ ơ giải thích, dường như không đáng bận tâm: “Ta có thể đánh nhau.”
Nàng vốn dĩ cảm thấy có hơi ức chế, song nghe hắn nói câu này thì phụt cười thành tiếng, nheo mắt hỏi hắn: “Sư đệ, ngày thường ngươi cứ dùng chiêu này để đối phó người khác à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play