Toàn bộ tăng nhân Phạn Âm Tự đều biết, Minh Tịnh sư huynh lạnh lùng thận trọng, không thân thiết ai, mãi đến ngày nào đó, ở trong bí cảnh, có người tình cờ đi ngang qua, phát hiện hắn ta đang vung Minh Không tiểu sư đệ ở trên trời như dùi gõ trống.
Minh Không luôn luôn nhếch môi cười, từ xa nhìn lại, chỉ có thể nhìn thấy một cái đầu người bóng lưỡng tung bay giữa không trung.
Nếu nhìn kỹ, có thể thân hình cậu ta thẳng tắp, bị Minh Tịnh cầm mắt cá chân, hết lần này tới lần khác đánh vào quả chuông phía trước, tựa như một cái cần gạt nước hình người đung đưa qua lại, hình ảnh vô cùng quỷ dị, đứa nhỏ nào thấy ắt cũng sẽ mơ thấy ác mộng liên tục nửa năm.
Tiếng chuông khuấy động, bách thú chấn kinh, từng tầng kim quang như sóng nước gợn, khuếch tán ra giữa sắc trời dần dần tối xuống.
Hứa Duệ bịt lỗ tai, dùng kiếm khí ngăn cản linh áp cuồng cuộng không ngừng, bị bỡn cợt đến tê cả da đầu: "Sao ta cảm thấy, đầu của Minh Không còn tốt hơn dùi chuông vậy?"
Lời này nói không sai, thân là đệ tử thiên tài trong Phạn Âm Tự, Minh Không khổ luyện Kim Cương Hộ Thể Thần Công nhiều năm, thân thể dần dần đã vượt ra phạm trù người thường, có xu hướng trở thành lão cốt thép nghìn năm, càng chạy càng lệch.
Đứng ở một góc độ hoàn toàn công bằng chính nghĩa mà nói, bất luận là trình độ bền chắc hay là năng lực chịu đựng linh lực, Minh Không đều vượt xa dùi gõ chuông nguyên bản của sư huynh cậu ta ——

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play