Ánh sáng mặt trời mọc lên ở phương đông, nắng sớm dần dần xé rách màn đêm, xuyên qua vô số cành lá uốn lượn, chiếu sáng từng gương mặt trong rừng cây.
Ninh Ninh không đành lòng nhìn thẳng cảnh tượng trước mặt, vẻ mặt đầy phức tạp quay đầu đi.
Trên mặt Bùi Tịch không có cảm xúc gì, cau mày hỏi: “Hạ sư huynh, Hứa sư huynh, các ngươi đang làm gì thế?”
Hứa Duệ trông thấy bọn họ, khóc nức nở lên vùng vẫy cầu cứu, đồng thời ra sức đá con quái vật phía sau: “Cứu mạng! Ăn ta, nó muốn ăn ta!”
Không biết gã ta tưởng tượng ra cái gì mà trong đầu toàn là chuyện ăn thịt người. Học kiếm thuật không cứu được người bám váy sư tỷ, nhóc con này nên bỏ kiếm chuyển sang văn, viết “Nhật ký người điên” phiên bản tu chân.
Cũng may Hứa Duệ còn sót lại chút lý trí không nhiều lắm, khi nghe thấy mấy từ “Hạ sư huynh” trong lòng cảm thấy có gì đó, sắc mặt trắng bệch quay đầu lại.
Hai bên nhìn nhau, Tri Châu thân ái à, mọi thứ sớm không còn như xưa nữa rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT