“Đây là Nga Thành thực sự ư?”
Hạ Tri Châu ngẩng đầu nhìn khung cảnh xung quanh, bị luồng không khí lạnh lẽo làm cho lạnh cả sống lưng: “Thế này thì quá… cái đó đó”
Trần phủ không có ánh đèn sáng lên, chỉ có những tòa nhà cao phía xa mới được thắp lửa, tỏa ra vầng sáng nhạt nhòa.
Bộ đồ đen của Bùi Tịch rất hợp với bóng đêm, hắn gần như hòa làm một với bóng tối, chỉ để lộ ra khuôn mặt thanh tú trắng nõn: “Ngay cả các vị Trưởng lão cũng khó mà giết đám yêu tà trong thành, vậy nên khả năng chúng ta làm được là rất khó.”
“Chưa kể còn hai canh giờ nữa là tới giờ Tý rồi, nếu chúng ta tiếp tục ở lại Nga Thành rất có thể sẽ thành tế phẩm cho đám yêu tu bày trận. Tới khi ấy khó mà giữ nổi cái mạng nhỏ này, còn chưa kể sẽ khiến bọn chúng đạt được mục đích, chạy ra làm hại nhân gian.”
Trịnh Vi Khởi nghiêm túc nói tiếp: “Tuy rằng trận pháp thiên la địa võng trong thành có thể vây nhốt yêu ma, nhưng lại không làm gì được con người tu đạo. Có thể ý của Tháp Phù Đồ là muốn chúng ta có thể cầm cự trước vô số lượt đuổi giết để thoát khỏi Nga Thành trước giờ Tý. Cứ như vậy, dù cho đám ác linh kia tu luyện thành hồn phách đi nữa, một khi không có người sống làm vật dẫn thì không thể khởi động trận luyện hồn.”
Lời này phân tích có lý, nghe xong Hạ Tri Châu nhẹ nhàng gật đầu. Chỉ có Bùi Tịch giả vờ lơ đãng rũ mắt, nhìn về phía Ninh Ninh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play