Họa Mị trông rất ghê gớm, nhưng thực chất chỉ là một con hổ giấy miệng cọp gan thỏ. Theo lời Hạ Tri Châu, nếu thứ này là Boss cuối tầng tháp Phù Đồ này, vậy hắn ta sẽ xử luôn cả tòa tháp Phù Đồ này tại chỗ.
Tạm thời loại trừ khả năng Hạ Tri Châu chém gió, xét thấy Họa Mị bị một cú của Bùi Tịch quật ngã, không chừng y thật sự là một tên lâu la.
Bằng không, nếu có nhiều đệ tử tinh anh Kim Đan, Nguyên Anh như vậy thua trong tay bộ xương khô này thì Huyền Hư Kiếm Phái nên lập tức đóng cửa, lăn xuống chân núi mãi nghệ để sống đi thôi.
Họa Mị bị Bùi Tịch bóp chặt cổ, không thể động đậy. Một nửa lớp da vẽ rơi xuống, lộ ra xương trắng âm u bên trong; nửa còn lại ướt đẫm, dính vào thân thể không ngừng run cầm cập của gã.
Gã không dám làm ra động tác gì khác người, chỉ có đôi mắt lộc cộc quay tới quay lui, làm Trần Lộ Bạch trong phòng sợ tới mức nhắm hết hai mắt, suýt chút nữa đã chết ngất.
“Muốn cứu y?”
Bộ xương mang nửa khuôn mặt Trần Diêu Quang run toàn thân: “Có chết ta cũng không nói cho các ngươi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play