Bùi Tịch mơ thấy ác mộng.
Trong giấc mộng, hắn quay lại ngôi nhà mình từng sinh sống, ở trong căn hầm nơi hắn đã sống suốt quãng đời tuổi thơ.
Căn hầm đó chật chội không thấy ánh mặt trời. Mẹ hắn rất ghét khi nhìn thấy hắn, cứ lần nào bà ta bực tức lên là nhốt hắn vào căn phòng nhỏ ấy. Khi Bùi Tịch ở một mình trong đó, dường như toàn bộ thế giới của hắn chỉ có bóng tối dày đặc.
Thật ra với hắn mà nói, căn hầm là một lối thoát cực kì may mắn. Nơi đó chỉ có một mình hắn, hắn không phải hứng chịu những lần đánh chửi và trách phạt vô lý của mẹ. Chỉ cần hắn cuộn tròn vào một góc nhắm mắt lại là có thể mơ màng ngủ một giấc, qua đó vượt qua quãng thời gian yên bình tĩnh lặng.
Lúc này đây, hắn lại tới căn hầm lần nữa.
Xung quanh vẫn tối tăm không nhìn thấy gì, tràn ngập cảm giác lạnh lẽo thấu xương. Bóng tối và khí lạnh đan nhau thành một chiếc tơ nhện giăng khắp nơi, âm thầm bao phủ hắn, mang đến cảm giác áp bức ngột ngạt.
Bỗng nhiên lối vào tầng hầm bị đẩy ra, Bùi Tịch nhìn thấy người mẹ đã khuất từ lâu của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT