Động tác của Bùi Tịch hơi khựng lại.
Không ngờ hắn cười một tiếng vô cùng, vô cùng nhỏ. Khóe mi hắn có sự lười biếng và thờ ơ quen thuộc, giọng nói vẫn khàn khàn: “Nếu sư tỷ muốn học, ta có thể dạy.”
Hỏi một đằng trả lời một nẻo.
Ninh Ninh đã hiểu: “Vậy nghĩa là ngươi đã cười!”
Chuyện này chẳng khác gì học sinh giỏi trà trộn vào nhóm học sinh dở, thi xong còn phải phán một câu “Mình cũng không biết làm câu nào hết”, thật ra trong lòng đã chê cười bọn ngu ngốc bên cạnh biết bao nhiêu lần rồi!
Đáng ghét, tên nhãi Bùi Tịch này quả nhiên rất tâm cơ.
“Không được, không được. Ngươi giấu chúng ta lâu như vậy, khi quay về nhất định phải làm một bàn cho mọi người ăn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT