Dịu dàng là một cảm giác khó mô tả thành lời.
Hệt như có dòng nước tưới lên trái tim khô cằn, ngấm vào trong thông qua vô số vết nứt trên da, từ từ lấp đầy hoặc luồn lách vào toàn bộ khe hở.
Lần đầu tiên Bùi Tịch cảm nhận mọi thứ rõ như vậy, rằng mình vẫn còn sống.
Cũng lần đầu tiên cảm thấy vô cùng may mắn khi được sống.
Ninh Ninh tiến gần về phía trước hơn, dùng đầu ngón tay vén mái tóc đen đang xõa của hắn ra sau, để lộ vùng cổ tái nhợt gầy gò.
Bùi Tịch không hề biết động tác tiếp theo của nàng nhưng lại cam tâm tình nguyện mặc cho nàng quyết định. Đôi mắt hắn không chứa quá nhiều cảm xúc, con ngươi đen nhánh, chẳng khác nào một dã thú đưa cổ chịu trận trước thợ săn, âm thầm giấu sạch mũi nhọn đi, ngửa cổ không nói một lời.
“Ta… Ta từng hỏi đại sư huynh về cách dùng linh lực chữa thương.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT