Minh Vanh muốn động đậy thân thể, nhưng lại bất lực.
Lý Vận Linh nâng Minh Vanh dậy.
“Minh Vanh, trước kia mẹ đối xử không tốt với con, hiện tại thái độ của mẹ với Minh Tranh con vẫn để ý, còn Thành Hữu nữa, nó cũng ở mãi tại Y Vân thủ phủ không chịu về, từ ngày ba con mất, mẹ chỉ có một mình Tiêu quản gia để nói chuyện, giờ bà ấy cũng không ở đây. Con hãy cho mẹ một cơ hội, để cho mẹ được chăm sóc Dung Dung, được không?”
“Mẹ, trong lòng mẹ không trách con sao?”
“Làm sao không trách được, lúc trước mẹ rất tức giận, thấy con không chịu quay đầu lại, muốn lôi kéo Lý Bồi Ninh đồng quy vu tận, sau đó xe của con rơi xuống sườn núi” Lý Vận Linh nhớ đến một màn kia, trong lòng vẫn còn sự sợ hãi, bà dừng một chút rồi nói tiếp “ L cầu mong cho con đừng gặp chuyện không may, chỉ cần có thể sống là tốt rồi, còn oán trách cái gì nữa?”
Minh Vanh đưa tay hướng tới chân mình “Dung Dung đâu?”
“Ở trong phòng khách cùng Tiểu Nhiễm”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play