Thời điểm anh nói ra lời này, sắc mặt mọi người ở đây lạnh đi, khóe mắt anh híp lại. Phó Nhiễm đè tay anh. “Không nên uống rượu.”
“Không sao đâu.” Minh Thành Hữu gạt tay cô ra. “Hiếm khi có chuyện vui thế này.”
Lý Vận Linh đi rửa mặt, thay quẩn áo khác, tinh thần của bà không tệ, nhưng khi nghe lời Thành Hữu nói, trái tim bà không tránh khỏi đau đớn.
Minh Tranh đôi khi nói vài lời với Minh Vanh, Phó Nhiễm cũng đoán ra được ý đồ khi mở tiệc của Minh Thành Hữu, cô rót cho mình một ly rượu đỏ, đẩy cái ghế ra, cầm ly rượu lên mời Minh Tranh. “Mời anh.”
Minh Tranh ngẩng đẩu lên, hơi bất ngờ.
Minh Thành Hữu đưa mắt nhìn theo động tác của Phó Nhiễm, nhìn lên mặt cô.
“Anh, mấy ngày nay em cám ơn anh.” Phó Nhiễm nói trước, đợi cho Thành Hữu tiến lên, để hai anh em nói chuyện. “Mặc dù anh không nói, nhưng em biết anh đã vụng trộm để lại một số hạng mục cho MR, để cho MR có thể vượt qua được cửa ải khó khăn này. Hào Khôn cùng MR vốn nên chung một nhà, em mời anh ly này, hi vọng hai nhà chúng ta về sau có cơ hội hợp tác. Em tin rằng đây cũng là ước nguyện của cha.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT