Cả đêm Phó Nhiễm không ngủ, hơi thở của Minh Thành Hữu vẫn như phảng phất quanh đây, người đàn ông này, khi còn sống thì bá đạo quá mức, luôn lấy một loại mạnh mẽ không có cách nào ngăn cản nổi tiến vào cuộc sống của người khác, hôm nay, cô ngẩng đầu, duỗi tay, giống như cũng có thể cảm giác được là anh vẫn tồn tại.
Phó Nhiễm ở trong phòng hai ngày liền, Tiêu quản gia dặn bảo mẫu bưng đồ ăn lên lầu, vốn là vẫn trong thời gian ở cữ, không nên đi lại nhiều.
Chuyện như vậy, nhất định là bản thân mình quyết định, cho dù người khác có nói cũng sẽ không quan tâm.
Mấy ngày sau, Phó Nhiễm nói bảo mẫu ôm đứa bé trở về phòng ngủ chính, lúc này Hãn Hãn đã có thể vui đùa, đứa nhỏ có thể coi là niềm an ủi lớn nhất của mọi người.
Hàn Tuyển đã gọi điện thoại tới không chỉ một lần, biết là Phó Nhiễm đang trong tháng nên cũng không gọi lại nữa.
Nhưng Phó Nhiễm biết rõ, MR cần người điều hành, mặc dù trái tim còn chưa khôi phục, nhưng thực tế lại làm cho cô không thể không ngẩng đầu lên.
Sau một tháng tiếp theo, Phó Nhiễm chuẩn bị đi làm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play