Sắc mặt Cô Cẩm đại biến, trong chớp mắt liền phi thân xông vào.
Quả nhiên trong tẩm điện vương vãi huyết tích, Cô Cẩm trong lòng rối loạn, vội vã chạy vào, liền thấy Vân Hoành Ba đang ngồi trên ghế, ánh mắt rũ thấp, vành mắt hoe đỏ, tựa hồ chịu thiên đại ủy khuất.
Túc Yếm Phùng ngồi bên cạnh, mặt không biểu cảm, một tay nắm lấy cổ tay nàng, linh lực không tiếc tiêu hao tuôn trào vào kinh mạch nàng.
Chỉ một chốc lát, vết thương dữ tợn nơi cổ tay Vân Hoành Ba đã lành lại như cũ, không lưu lại nửa điểm dấu vết.
Vân Hoành Ba kinh ngạc rụt tay về, lật qua lật lại mà xem, chỉ cảm thấy thần kỳ vô cùng.
Cô Cẩm nhìn thấy bộ dáng ngốc nghếch này của nàng, giận đến nghiến răng, hận không thể lập tức túm cổ lôi đi, lạnh giọng nói với Túc Yếm Phùng:
“Độc tình cổ đích xác có thể cưỡng ép giải trừ. Nhưng ta muốn mang nàng rời khỏi nơi này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play