“Bác trai, thương thế của cháu không nặng lắm đâu. Bác gái, Ngũ thẩm, các ngài cũng không cần bận tâm, cháu chỉ cần ngồi nghỉ một chút là ổn rồi.” – Lãnh Mộ Bạch vừa nói vừa cười nhã nhặn. Hắn vốn định khoe khoang bản thân không sao, nhưng nghĩ đến việc Tiểu Bạch Thỏ mới nãy còn phát giận trên xe, hắn lại đành ngoan ngoãn, không dám nói mạnh miệng kẻo chọc nàng nổi giận tiếp.
Hạ Mạt lập tức cau mày, phản bác:
“Ngũ thẩm, ngài đừng nghe hắn nói bừa. Hôm nay ngồi xe suốt cả ngày, ai biết vết thương có bị hở ra hay không? Ngũ thẩm, phiền ngài chuẩn bị cho hắn một gian phòng nghỉ ngơi trước.”
Lãnh Mộ Bạch chỉ biết cười bất đắc dĩ. May mà hắn chưa kịp mạnh miệng...
Ngũ thẩm gật đầu rồi nhanh chóng lên lầu thu dọn phòng. Hạ Tân vui vẻ gọi mọi người vào ngồi, còn Tô Hân thì tự mình vào bếp nấu nước, đương nhiên là không để con rể chỉ uống nước trà nhạt nhẽo. Bà mất công bận rộn một hồi, rồi bưng ra một ly nước ép cam tươi mát lạnh.
“Bác gái, cảm ơn ạ.” – Lãnh Mộ Bạch cười nói.
Hạ Mạt đứng bên cạnh, giả bộ bất mãn:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play