Suốt ba ngày qua, ban ngày đoàn người sống sót lái xe theo sau xe của Lãnh Mộ Bạch, dốc sức di chuyển về phía căn cứ D. Đến tối, họ hoặc nghỉ trong xe, hoặc dựng lều bên xe, thậm chí trải tạm vài tấm đệm trên mặt đất để qua đêm.
Dù điều kiện đơn sơ, ai nấy đều cảm thấy mãn nguyện. Bởi vì từ khi đi theo sau Lãnh Mộ Bạch, họ không còn phải hoảng loạn chạy trốn zombie. Ngược lại, dưới sự dẫn dắt của hắn, họ dũng cảm chiến đấu, tiêu diệt zombie, đào tinh hạch có thể dùng để đổi vật tư hoặc tự tăng cường dị năng. Con đường khô khan trở nên dễ thở hơn nhờ có mục tiêu sống rõ ràng.
Còn Hạ Mạt thì khá nhàn nhã. Cô không cần chia phiên lái xe, có thể ngồi trong xe hấp thu tinh hạch, nghỉ ngơi lúc mệt, ăn bánh quy Lãnh Mộ Bạch chuẩn bị. Ban đêm, cô yên tĩnh chiếm trọn băng ghế phía sau xe để nghỉ ngơi một mình.
Người buồn bực nhất có lẽ là Lãnh Mộ Bạch. Có quá nhiều điều hắn muốn nói với Hạ Mạt, nhưng lần nào cũng bị cắt ngang, hoặc bị cô phớt lờ, hoặc cô không muốn một mình ở bên hắn. Mỗi lần định mở lòng thì y như rằng bị dội một gáo nước lạnh.
Đến ngày thứ tư, họ cuối cùng cũng thấy bảng chỉ dẫn đến căn cứ D chỉ còn hơn 1 km nữa. Mọi người mừng rỡ, có người còn xúc động như đứa con tha hương sắp về đến quê nhà.
Nhưng càng gần căn cứ, đường xá lại càng tắc nghẽn. Xe cộ bị bỏ lại la liệt chắn hết lối. Từ 10 giờ sáng đến tận 4 rưỡi chiều, đoàn xe không thể nhích được một tấc. Mắt trời sắp lặn mà vẫn không tiến được.
Lãnh Mộ Bạch vẫn bình tĩnh như thường. Đến giờ là hắn bắt đầu chuẩn bị bữa tối. Những người khác như đã quen với nhịp sống này cứ thấy hắn động, họ cũng xuống xe vươn vai, ăn cơm, dựng lều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play