Mọi người vẫn giữ trạng thái cảnh giác, chờ khoảng mười phút mà không thấy zombie xuất hiện thêm mới dám thở phào nhẹ nhõm. Có người ngồi phịch xuống đất, vừa xoa tay xoa chân, vừa đập nhẹ bắp đùi, thậm chí có người mệt đến mức nằm lăn ra nền đất ướt sũng, mệt rã rời.
“Trời ơi! Thật sự mệt muốn chết!”
“Ha ha! Nhưng mà… các ngươi không thấy rất sung sướng sao? Từ khi mạt thế bắt đầu đến giờ ta toàn bị zombie rượt, hôm nay lại có thể chủ động chém giết bọn chúng. Cảm giác như lấy lại được khí phách, thật sự sảng khoái!”
“Đúng vậy! Giống như lấy lại thể diện!”
Lãnh Mộ Bạch nhìn họ mỉm cười:
“Thế giới này thuộc về loài người chúng ta. Zombie hay quái vật đều sẽ bị chúng ta tiêu diệt. Khi mạt thế bắt đầu, chẳng ai kịp chuẩn bị, cũng không có ai đủ năng lực để tập hợp mọi người, thế nên ai cũng chỉ biết chạy trốn. Nhưng chúng ta là con người sinh vật đứng đầu chuỗi thức ăn. Dù đối thủ có hung hãn đến đâu, chúng ta vẫn sẽ chiến thắng. Bởi vì chúng ta có tư duy, có trí tuệ, và biết dùng trí tuệ để đánh bại những kẻ chỉ có bản năng.”
Hạ Mạt ngước nhìn hắn. Trong mắt cô, Lãnh Mộ Bạch như một ánh sáng rực rỡ, ở đâu cũng có thể tỏa sáng, ở đâu cũng là trung tâm khiến người ta không thể rời mắt. Chỉ cần tiến đến gần hắn, là có thể nhìn thấy hy vọng, thấy tương lai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play