Hạ Mạt cúi đầu lặng lẽ ăn cháo, không nói một lời. Lãnh Mộ Bạch có thể đoán được cô đang tránh né, nhưng cô dường như đã tự cô lập mình với thế giới, chẳng thể nào trò chuyện hay kết nối với người khác như một người bình thường.
"Ôi..." – Lãnh Mộ Bạch thở dài, không nói gì thêm, chỉ lặng lẽ ngồi bên cạnh đợi cô ăn xong rồi mang bát đũa đi.
Hạ Mạt cũng không ngăn cản. Cô thực sự không biết phải giao tiếp với người khác thế nào, vì vậy co mình trong vỏ ốc là lựa chọn an toàn nhất.
Cô đẩy ghế tới bên cửa sổ, quỳ trên đó, gục đầu xuống bệ cửa nhìn ra ngoài. Trời vẫn mưa, từng giọt nước rơi xuống lá trúc rồi trượt xuống đất, tan vào nền đất ướt sũng.
Khung cảnh bên ngoài thực ra rất đẹp, nhưng Hạ Mạt không có tâm trạng để thưởng thức. Ánh mắt cô vô hồn nhìn vào khoảng không, đầu óc bắt đầu sắp xếp lại những điều mình nghĩ đến từ đêm qua.
Kể từ khi Lãnh Mộ Bạch rời đi, cô đã suy nghĩ rất nhiều tại sao bọn người kia lại tìm đến? Vì ai? Càng nghĩ, cô càng cảm thấy họ đến vì cô. Có lẽ họ có liên quan đến ba người từng theo chân Lâm Ngữ truy đuổi cô ở kiếp trước. Khi ấy, cô đã nghi ngờ rằng chuyện đó không hề ngẫu nhiên, mà là có chủ đích. Nhưng cô không có cơ hội xác minh, vì sau đó bị bắt giữ, rồi ba năm trôi qua.
Ở kiếp này, vào năm thứ hai của mạt thế, cô đã biết sự thật. Một tiến sĩ trẻ trong phòng thí nghiệm – Ngụy Vân – luôn âm thầm chăm sóc mẹ con cô. Anh còn bí mật thả những phụ nữ mang thai và trẻ con bị bắt giữ như cô ra ngoài. Chính vì điều đó, anh bị điều sang nghiên cứu về zombie, và rồi nhiễm thi độc, bị giam giữ trong phòng cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT