Vương Khiêm nghi hoặc hỏi:
“Ưng Vương, ý anh là… bọn họ biết vì sự cố ngoài ý muốn đêm đó nên anh chưa kịp suy nghĩ đã đưa chị dâu vào cửa. Chính vì thế mới tìm mọi cách ngăn Uông Tiểu Long truyền tin cho anh, còn cử người truy sát hắn và theo dõi chị dâu?”
“Không chỉ như vậy.” Lãnh Mộ Bạch day trán, giọng trầm xuống. “Cả hai lần nhiệm vụ gần đây của chúng ta cũng đều do bọn họ sắp xếp. Mục tiêu chính là ngăn tôi liên lạc với Uông Tiểu Long, không để tôi đến D thị tìm Hạ Mạt.”
“Vậy… rốt cuộc người này phí công sắp đặt nhiều như thế để làm gì?” Uông Tiểu Long tức giận nói. “Bọn họ bị bệnh à? Chạy một vòng lớn chỉ để giết tôi, khiến tôi sống dở chết dở, giờ lại thành phế nhân!”
“Uông Tiểu Long, tôi thực sự nghi ngờ cậu làm lính truyền tin cho Ưng Vương kiểu gì đấy!” Vương Khiêm giơ tay vỗ mạnh vào đầu Tiểu Long, nói không nể nang. “Cậu ở cạnh Ưng Vương ba năm, mà chẳng học nổi tí đầu óc nào. Người ta phí công như vậy là vì điều gì? Đương nhiên là vì vị trí thiếu phu nhân nhà họ Lãnh!”
“Ở quân khu, ai mà chẳng biết Lãnh lão gia nắm quyền lớn nhất. Chỉ cần ông ta ra lệnh, cả quân khu đều phải cúi đầu. Ưng Vương chưa từng quan tâm chuyện đó, nhưng người khác thì khác! Với họ, Ưng Vương là người kế thừa không thể nghi ngờ. Gả con gái cho Ưng Vương, chẳng phải là nắm được quyền lực quân khu trong tay sao?”
Uông Tiểu Long gãi đầu, xấu hổ nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT