Vương Hạo nằm rạp bên khung cửa sổ nhỏ hẹp, chăm chú quan sát tình hình bên ngoài. Thấy không có động tĩnh gì, cậu thở phào nhẹ nhõm, lùi lại rồi nói:
"Zombie hình như vẫn chưa phát hiện ra chúng ta."
"Chắc là vì mùi ở đây quá nặng." Hạ Mạt che mũi, khẽ giải thích. "Zombie cấp thấp không nhìn thấy như người, chúng chủ yếu lần theo mùi và âm thanh để truy tìm con mồi. Khu thủy sản mùi quá nồng, khiến chúng không thể xác định vị trí của chúng ta. Miễn là không rời khỏi nơi này, tạm thời vẫn an toàn."
"Vậy là… chỉ có zombie cấp thấp mới mù đường à? Chẳng lẽ mấy con cao cấp hơn thì có thể nhìn thấy bình thường sao?" Lâm Tử Kiệt tò mò hỏi.
"Ừ, đúng vậy." Hạ Mạt gật đầu. "Theo báo cáo tôi từng đọc, khi zombie tiến hóa, thị giác và các năng lực khác dần khôi phục. Có tài liệu còn ghi chép rằng zombie có thể biến trở lại thành hình người. Nhưng cụ thể ra sao thì tôi không rõ, đó chỉ là giả thuyết của giới khoa học thôi."
Trải qua ba năm sinh tồn trong tận thế, Hạ Mạt tận mắt chứng kiến zombie ngày càng trở nên đáng sợ. Lúc cô rời khỏi căn cứ, loại zombie mạnh nhất mới chỉ là cấp năm. Đặc điểm dễ nhận thấy nhất của chúng chính là đôi mắt – mắt cấp năm có màu xanh lục, trong khi các cấp thấp hơn thì nhạt dần: cấp một là xám trắng, cấp hai là trắng đen, cấp ba là đen tuyền, cấp bốn thì đen kịt.
Cô từng nghe nói zombie cấp năm không chỉ có thị lực mà cả đại não cũng bắt đầu phát triển. Một số nhà khoa học nghi ngờ rằng zombie trong tương lai có thể hồi phục cả diện mạo lẫn trí nhớ khi còn là con người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play