Nghỉ ngơi tạm thời một buổi trưa cộng thêm cả buổi tối, sáng sớm hôm sau, phần lớn đội ngũ lại tiếp tục xuất phát. Theo kế hoạch từ trước, lần này họ không thu thập vật tư mà trực tiếp chọn đường cao tốc để di chuyển.
Tuy nhiên, đường cao tốc cũng chẳng khá hơn là bao. Trên đường đầy rẫy những chiếc xe bị bỏ lại và nhiều loại chướng ngại vật. Họ vừa đi vừa phải dọn dẹp, thỉnh thoảng lại gặp vài ba con zombie cần xử lý, phiền nhất là thường xuyên bị kẹt xe mà một lần kẹt là mất hàng tiếng, thậm chí nửa ngày cũng không nhúc nhích được.
Đoàn xe đi trên cao tốc suốt mười lăm ngày, cách thành phố A chỉ còn chừng 90 km. Nếu là trước mạt thế, quãng đường này không đáng kể. Nhưng sau mạt thế, 90 km lại xa đến nỗi tưởng như không thể với tới.
Đêm đó, bọn họ dừng chân tại một trạm dừng cao tốc. Khi đến nơi thì thấy đã có rất nhiều người dựng trại ở đây. Nhà trong trạm đều đã có người chiếm, phần lớn còn lại chỉ có thể ngủ ngoài lều. Nhìn thấy tình hình như vậy, Lãnh Mộ Bạch bảo mọi người tối nay cứ nghỉ ngơi trong xe.
Xuống xe xong, mọi người duỗi gân duỗi cốt một chút, đội hậu cần bắt đầu nấu cơm chiều.
“Vợ à, anh muốn dẫn Vương Khiêm và năm người nữa ra ngoài một chuyến. Em ngoan ngoãn ở lại với Tiểu Băng và Âm Âm. Nếu anh về trễ, nhất định phải ngủ cùng các nàng, không được ở một mình, biết không?”
Sau bữa cơm, Lãnh Mộ Bạch kéo Hạ Mạt dặn dò. Cô đã mang thai đến tuần thứ 33, hôm qua vừa đi siêu âm đứa bé đã tụt bụng, chân cô sưng rất nặng. Nhìn thấy tình trạng ấy, Lãnh Mộ Bạch không biết đã lo lắng đến mức nào. Nếu không vì sợ cô sinh con đau đớn, hắn đã ôm cô không rời nửa bước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play