“Hoặc là chuyện anh khóc lóc khi làm việc trên đồng?”
“Còn lần anh đi cho heo ăn, rồi bị chúng húc thì sao?”
“À, còn có lần anh bị con gà trống lớn đuổi chạy quanh thôn mấy vòng nữa.”
Với mỗi câu nói của An Ninh, sự lúng túng trong lòng Hoa Thành giảm đi chút ít, nhưng cảm giác muốn khóc ngày càng thật hơn.
“Tổ tông của tôi ơi, tổ tông thân yêu của tôi ơi, đừng nói nữa, tôi không thể có chút chuyện tốt nào sao?”
Bị hỏi như vậy, An Ninh nghiêm túc suy nghĩ một lúc rồi nói: “Tôi không biết chuyện tốt nào, anh tự kể đi.”
Hoa Thành nhìn vào ánh mắt chân thành của An Ninh, anh ta càng muốn khóc hơn, nhưng anh ta cũng không nghĩ ra một chuyện tốt nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT